The Eighth Day (Le huitième jour) – Ngày thứ Tám – Phim Bỉ

The Eighth Day (Ngày thứ tám) là câu chuyện về một tình bạn khác thường giữa một chuyên gia đào tạo bán hàng thành đạt trong công việc nhưng thất bại trong cuộc sống hôn nhân, và một cậu thanh niên mắc hội chứng Down phải rời xa gia đình sống trong trại tâm thần. Giữa hai con người có những nỗi cô đơn, những mất mát và số phận đặc biệt riêng. Tìm thấy những sự đồng cảm, họ đã cùng nhau hàn gắn, chữa lành những vết thương cho nhau.

IMDb: 7.5/10

The Eighth Day là bộ phim Bỉ do Jaco Van Dormael viết kịch bản kiêm đạo diễn, được công chiếu năm 1996. Phim được đề cử giải Quả Cầu Vàng cho phim nói tiếng nước ngoài hay nhất năm 1997.

The Eighth Day mang lại chiều sâu cảm xúc từ một câu chuyện có vẻ đơn giản.

George, một thanh niên thiểu năng trí tuệ đã bỏ trốn khỏi trại dành cho những người mắc hội chứng Down mà anh đã gắn bó trong nhiều năm để trở về gặp người thân của mình. Harry là một chuyên gia đào tạo về bán hàng. Mỗi ngày, guồng quay công việc của anh cứ lặp đi lặp lại như một cái máy. Lặp lại những hành động và nói những lời y hệt.

Sự nhàm chán trong cuộc sống của Harry khiến cuộc hôn nhân dần xa cách và trở nên tan vỡ. Cho tới khi đã li dị, Harry và người vợ cũ vẫn luôn dằn vặt về nguyên nhân thực sự gây nên rạn nứt trong mối quan hệ của họ. Người vợ cũ ám ảnh nặng nề với cuộc sống hôn nhân cùng Harry và cô cấm cản không cho anh gặp những đứa con của mình.

Cuộc gặp gỡ bất ngờ khi Harry thấy George đang trên đường bỏ trốn về nhà đã tạo nên một tình bạn định mệnh. Cuộc sống của Harry hoàn toàn thay đổi từ khi tình cờ gặp George. Sự yêu đời và hồn nhiên của Georges đã giúp Harry tìm lại được những giá trị đích thực của cuộc sống.

Ban đầu, cuộc gặp gỡ này như là một “gánh nặng” đối với Harry vì bất đắc dĩ anh phải gánh mọi trách nhiệm dành cho một người được coi là “không bình thường” như George. Harry đã phải vất vả đưa George trở về nhà gặp người thân, phải xoay sở và giải quyết những rắc rối do cậu ấy gây ra. Ngay cả khi bản thân đang gặp rất nhiều khó khăn trong việc gắn kết với gia đình của mình nhưng Harry vẫn cố gắng chăm sóc George.

Từ câu chuyện của George, Harry dần nhận ra mỗi số phận con người đều có những vấn đề riêng. Ngay cả những người bình thường và những người “khác biệt”. Mỗi người cần phải chấp nhận thực tế đó và tìm ra phương cách để đối diện với nó.

Là một người mắc hội chứng Down, trong cuộc đời của George chỉ có một người dành cho cậu tình yêu thương vô điều kiện là người mẹ của mình. Tuy nhiên, sau khi người mẹ qua đời, George gần như không còn ai có thể chia sẻ và chăm sóc. Buộc cậu phải vào khu dành cho những người bị Down. Mặc dù biết mẹ mình đã mất từ lâu, nhưng George vẫn cố gạt đi sự thật ấy và nghĩ rằng mẹ vẫn còn sống và luôn bên mình. Trong cuộc sống, mỗi khi cảm thấy khó khăn, mệt mỏi, George lại cảm thấy luôn có mẹ ở bên dẫn đường chỉ lối cho mình.

Khi quá chán cuộc sống ở trại, George muốn trở về nhà thăm chị gái và muốn sống cùng người chị gái nhưng thực tế không như cậu nghĩ. Gia đình riêng của chị gái không thể chấp nhận một người không bình thường như George sống cùng họ. Chị của George đau đớn thừa nhận rằng cô không thể lo cho cuộc đời của cậu vì cô còn có cuộc sống của riêng mình. Cô không thể dành tình yêu thương cho cậu giống như mẹ. Đó là một trách nhiệm nặng nề mà cô không thể kham nổi.

Tình yêu có phải dành cho tất cả mọi người?

George cũng mong muốn có tình yêu. Cậu luôn ước mơ được kết hôn với cô gái mình yêu là Natalie – một cô gái cũng mắc hội chứng Down. Nhưng tình yêu đối với người như George và Natalie không hề đơn giản như họ nghĩ. Họ yêu nhau và muốn đến với nhau nhưng lại bị bố mẹ Natalie cấm cản. Những người bình thường không chấp nhận tình yêu đó.

Khi nhận thấy gia đình của mình không thể che chở và dành cho mình tình yêu thương. Đồng thời, bản thân cũng không thể có được tình yêu như những người bình thường khác khiến George đau đớn nhận ra một thực tế rằng đây là một thế giới không dành cho mình. Cậu quyết định muốn được che chở trong vòng tay mẹ như ngày nào.

Những câu thoại vô cùng xúc động của George khi mong ngóng được mẹ đón cậu đi cùng tới thiên đường.

Trong thế giới tưởng tượng của George luôn có người mẹ cùng người bạn nghệ sĩ hát những lời ca tràn ngập ánh dương mỗi khi cậu thấy chông chênh. Hình ảnh người mẹ của Geore mỗi khi xuất hiện bên cậu luôn nở nụ cười trìu mến và dành những lời động viên ấm áp để tạo sức mạnh cho cậu tiếp tục cuộc sống. Mẹ George luôn nhắc cậu hãy chấp nhận thực tế và bước tiếp. George dần chấp nhận thực tế rằng mình là người không bình thường như những người khác. Trong mắt mẹ, George là người khác biệt chứ không phải là người không bình thường.

“Sự tồn tại của George khiến thế giới trở nên hoàn thiện hơn” – Harry từng nói với George rằng những người bình thường kia còn không đủ tốt như George

Dẫu thực tế có phũ phàng, nhưng trước khi trở về vòng tay của mẹ, Geore cũng đã có những trải nghiệm thực sự hạnh phúc. George đã có một tình bạn đẹp với Harry – một người có nhiều tổn thương. Tuy không giống George nhưng họ có sự đồng cảm về tâm hồn và chia sẻ được những nỗi đau và mất mát.

George cảm thấy vui và mãn nguyện khi đã cùng Harry tổ chức một buổi sinh nhật tuyệt vời dành cho những người con của Harry. Nhìn thấy Harry và những người con vui vẻ hạnh phúc, cậu cũng cảm thấy hạnh phúc. Geore cũng đã có một trải nghiệm tình yêu đẹp với Natalie cho dù tình yêu ấy ngắn ngủi. Trên tất cả, Geore đã được cảm nhận nhiều dư vị của cuộc sống trước khi cậu quyết định không muốn tiếp tục trưởng thành và cùng mẹ tới thiên đường.

Phim kể với câu chuyện nhẹ nhàng, có tiếng cười nhưng cũng có những sự thực phũ phàng đối với những người khác biệt như George. Cuộc sống có vẻ như không có sự công bằng cho họ. Khi xem bộ phim này, mình cảm thấy rất xúc động về tình mẫu tử, tình cha con, tình bạn, và một thế giới khác của những người khác biệt như George.

Bộ phim hiếm hoi có sự xuất hiện của những diễn viên là người mắc hội chứng Down ngoài đời thực nhưng được thể hiện rất thành công

Một điều ấn tượng của bộ phim là nhân vật chính và khá nhiều nhân vật phụ là những người mắc hội chứng Down, thiểu năng trí tuệ. Thế nhưng, với cách dẫn dắt tài tình của đạo diễn, họ đã tham gia vào toàn bộ câu chuyện trong phim theo một cách hết sức tự nhiên. Bản thân những “diễn viên không chuyên” nhưng rất đặc biệt này đã bộc lộ được tất cả những gì thực tế và chân thật nhất về con người mình trong phim.

Đặc biệt là nhân vật George (Pascal Duquenne) – vai nam chính là người mắc hội chứng Down đã “diễn” như không phải là diễn. Phần lớn phân cảnh và những lời thoại trong phim đều có sự xuất hiện của một người mắc hội chứng Down nhưng vẫn tạo nên sức thu hút, rất duyên và cảm động. Đây là điều khiến bản thân mình vô cùng ấn tượng và ngưỡng mộ phương cách làm phim đặc biệt của vị đạo diễn Jaco Van Dormael.

Tại Liên hoan phim Cannes 1996, cặp đôi Auteuil và Duquenne đã được đồng trao giải Giải cho nam diễn viên xuất sắc nhất.

Giai điệu sưởi ấm tâm hồn tổn thương

Khi dịch phim, mình rất thích lời bài hát trong phim. Đó là giai điệu ấm áp dành cho những con người đang cần được vỗ về như George. Và những câu hát ấy cũng có thể có ý nghĩa đối với tất cả những ai đang cảm thấy cuộc sống này khắc nghiệt với bản thân.

“Mẹ của con ơi

Điều dịu dàng nhất trong mọi tạo vật

Dù dân tộc nào, hay mọi miền đất

Cũng chẳng thể mang đến tình yêu thật bao la.

Đối với con mẹ là ánh sáng.

Thật dịu dàng và rất thánh thiện

Với gương mặt của thiên thần.

Từ trên thiên đường kia.

Khi con đi tới các miền đất xa xôi.

Ngắm nhìn những cảnh vật mới mỗi ngày.

Không có gì còn nặng nề nữa.

Con yêu cách chỉ lối của mẹ

Mẹ của con ơi

Điều dịu dàng nhất trong mọi tạo vật.

Trái tim con trở nên phấn chấn.

Khi ở trong vòng tay của mẹ.

Mẹ yêu ơi, hãy yên nghỉ trong cánh tay con.

Mẹ của con ơi!

Điều dịu dàng nhất trong mọi tạo vật

Với tình yêu toả sáng.

Chan chứa trong ánh nhìn ấm áp của mẹ.

Đó là tất cả thuộc về mẹ.

Sau tất cả bao năm tháng hân hoan

Con vẫn là cậu bé ngoan

Của những tháng ngày hạnh phúc.”

Tải phụ đề Việt cho bộ phim The Eighth Day

Bạn có thể tải phụ đề Việt của mình trên Subscene hoặc theo link dưới đây. Bản dịch khớp với các bản Bluraythời lượng 1:57:31.

Vui lòng không reup phụ đề với mục đích thương mại dưới bất kì hình thức nào!

Nếu bạn yêu thích bài viết và hài lòng với chất lượng bản dịch phụ đề Việt của mình, hãy ủng hộ cho blog bằng cách mời mình một ly cà phê nhé! Chân thành cảm ơn bạn!
Enjoy your life!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *